Việt Nam, 0h06 ngày 5/3/2024
Gửi các bạn thân yêu của tôi,
Hôm nay tôi rất hạnh phúc với một ngày lên lớp nhân tháng kỷ niệm ngày quốc tế phụ nữ. Tôi đã chia sẻ với 1.835 học trò của mình về tình yêu thương với mẹ của chúng. Tối về ngôi nhà bình yêu của mình tôi đã có một giấc ngủ ngon. Nhưng nửa đêm tỉnh giấc tôi bật dậy ra khỏi chăn ấm áp trong mùa đông lạnh Việt Nam. Điều tôi nghĩ đến lúc này là chiến tranh ở dải Gaza. Trong sự hiểu biết của tôi chiến tranh dải Gaza được nghe kể lại trong những câu chuyện thoáng qua ở Việt Nam, trong một vài phút thời sự từ đài truyền hình Việt Nam hay những câu nói vu vơ của bố. Với tôi, dải Gaza xa lắm ngoài tầm với của mình.
Các bạn thân yêu, tôi đã tìm kiếm thông tin về chiến tranh dải Gaza, tôi đọc to cho cả nhà nghe, điều thôi thúc mạnh mẽ bên trong tôi như muốn cả gia đình nhỏ bé của mình nghe thấy sự đau thương, sự đổ máu và nước mắt của biết bao người phụ nữ đang sống ở nơi ấy. Sau tất cả những gì đã xảy ra rất xa tầm với của tôi đó là một điều khủng khiếp với trái tim nhỏ bé của mình tôi thấy đau lắm. Tôi muốn cả thế giới này những trái tim biết yêu thương biết về sự mất mát của chiến tranh với một tia hy vọng nhỏ bé được thắp lên ngọn đuốc tình yêu thương để hai quốc gia ngừng lại tất cả những gì làm tổn thương đến cùng cực trong mỗi trái tim người dân đang phải sống trong cảnh chiến tranh.
Bây giờ ngồi viết bức thư này tôi còn nhớ bố tôi nói “ nếu nhà của con người ta đến và lấy nhà của con thì con sẽ ra sao ? “. Đó là tình yêu thương của người bố muốn giải thích cho tôi biết nguyên nhân gây ra chiến tranh ở dải Gaza. Tôi đã trả lời “ con chia nhà cho người ta ở cùng “. Các bạn thân yêu của tôi, những người phụ nữ vẫn đang còn thức giờ này có cảm nhận được tiếng gọi tâm linh nhỏ bé tôi đang gọi các bạn không ? Các bạn có cảm nhận được nỗi đau đớn thể xác và sự cùng cực trong tâm hồn của những người phụ nữ đang phải hàng ngày chứng kiến người thân của mình phải chết, đang phải nhìn đứa con của mình phải chịu cảnh đói vì thiếu lương thực, đang phải nhìn ngôi nhà nơi đáng lẽ đầy ắp tiếng cười và niềm vui hạnh phúc giờ đang cháy rụi bởi bom rocket. Đôi mắt những người phụ nữ ấy đáng để truyền tình yêu thương, đôi môi biết cười hạnh phúc của những người phụ nữ nơi dải Gaza ấy giờ chỉ còn những tiếng khóc hay những lúc cắn chặt môi không dám phát lên tiếng nấc đau thương khi chồng con đã ra đi mãi mãi.
Các bạn thân yêu, chúng ta sinh ra trên cuộc đời này chỉ sống 80 năm. Chúng ta tưởng mình to lớn lắm nhưng sự thật chúng ta vô nhỏ bé. Nhỏ bé đến mức 1 con covid không nhìn thấy cũng có thể làm cho chúng ta tổn thương và chết. Chúng ta tưởng như trái đất này lớn lắm để mà khoanh vùng của anh của tôi nhưng trong giải ngân hà thì trái đất này chỉ là một giọt nước. Các bạn thân yêu của tôi, chúng ta được sinh ra trên cuộc đời này, được sống trong thế giới này đã là một ân huệ lớn lao của đấng sáng tạo. Và ngay từ khi chúng ta được sinh ra đã được đấng sáng tạo ban cho một đặc ân đó là có gia đình để ai cũng được yêu thương, được quan tâm, được sẻ chia. Vậy sao chúng ta lại đang gây ra chiến tranh để gieo đầy sự đau thương ? Có phải chúng ta đang làm ngược lại với đấng sáng tạo ? Có phải cái giá phải trả cho sự chiến tranh là quá lớn cho mỗi cuộc đời nhỏ bé ?
Các bạn thân yêu, tôi được biết sống thuận tự nhiên thì mọi thứ tự nhiên thuận. Hãy để cho trái tim của chúng ta trả lời tận sâu trong đó chúng ta có muốn cả thế giới này hòa bình ? Chúng ta có hạnh phúc khi thấy tiếng cười trong mỗi ngôi nhà ? Chúng ta có bình yên khi thấy những con bướm bay trong vườn hoa nở trước sân ? Chúng ta có bất giác nở nụ cười khi nhìn những đứa con thân yêu chạy tung tăng nô đùa ? Tôi ở thật xa dải Gaza cũng giống như biết bao nhiêu người phụ nữ trên thế giới này cũng rất xa nơi ấy nhưng tôi tin chắc rằng các bạn cũng đang được sống hạnh phúc trong ngôi nhà của mình. Tôi cũng giống như các bạn, chúng ta không thể chống lại được chiến tranh nhưng trong tháng 3 này, tháng kỷ niệm ngày quốc tế phụ nữ 8/3 tôi có một ước ao cháy bỏng trong trái tim mình gửi lên đấng sáng tạo hãy để tình yêu thương như một sợi dây vô hình kết nối tất cả những trái tim còn đang đập. Hãy để tình yêu thương mà đấng sáng tạo ban cho chúng ta được ngập tràn trong mỗi ngôi nhà trên toàn thế giới và cả trong những ngôi nhà của người dân Israel và Palestine. Tôi ước ao được nhìn thấy ánh mắt yêu thương và nụ cười trên môi tất cả các bạn.
Các bạn thân yêu của tôi, những người phụ nữ với trái tim yêu thương đến vô cùng của tôi, các bạn có thể giúp tôi gửi một điều ước lên đấng sáng tạo hãy ban tình yêu thương được nở rộ trong mỗi trái tim người dân Israel và Palestine. Hãy để tình yêu thương được đong đầy trong mỗi trái tim người vợ, người mẹ của các bạn.
Tôi yêu thương các bạn hơn những gì tôi có thể nói. Tôi ước mong được một lần gửi những vòng ôm ấm áp đầy yêu thương tới những người phụ nữ nơi dải Gaza. Tôi tin tình yêu thương đấng sáng tạo sẽ sớm đến bên các bạn. Tôi yêu các bạn thật nhiều.
Yêu thương. Nguyễn Thị Hương Lan
Quốc gia Việt Nam
Điện thoại liên lạc với tôi bằng tình yêu thương vô hạn: 0936890955
Email: hocvienhanhphucvietnam@gmail.com
Ngôi nhà tôi là nơi bình yên đón các bạn: Phòng 1408, tòa nhà CTM, 299 Cầu Giấy, Dịch Vọng, Cầu Giấy, Hà Nội, Việt Nam
Vietnam, 0:06 AM, March 4th, 2024
To my beloved friends,
Today, I am very happy to commemorate International Women's Day by teaching a class. I shared with my 1,835 students about their love for their mothers. Returning to my beloved home, I had a good night's sleep. However, I woke up in the middle of the night, leaving my warm blanket in the cold winter of Vietnam. At this moment, I think of the war in Gaza. To my understanding, the Gaza conflict is heard of in passing stories in Vietnam, in a few minutes of news on Vietnamese
television, or in the vague words of my father. To me, Gaza is far beyond my reach.
My dear friends, I have searched for information about the Gaza conflict. I read aloud to my family, driven by a strong urge as if wanting my small family to hear the pain, bloodshed, and tears of countless women living there. After all that has happened, which is far beyond my reach, it is terribly painful to my small heart. I want the whole world, every loving heart, to know about the loss of war, with a glimmer of hope to ignite the flame of love, so that both countries cease all actions causing extreme harm to the hearts of the people living in war.
Now, as I write this letter, I remember my father saying, "If someone comes and takes your house, what will you do?" It's the love of a father wanting to explain to me the reasons behind the Gaza conflict. I replied, "I would share my house with them." My dear friends, can you feel the small spiritual calling I am making to you, the women who are still awake at this hour?
Do you feel the physical pain and emotional suffering of the women who witness their loved ones dying every day, who see their children suffering from hunger due to lack of food, who watch their homes, once full of laughter and happiness, now burning from rocket bombs? The eyes of those women deserve to transmit love, and the happy smiles of the women in Gaza now only know tears or the times they bite their lips tightly, afraid to let out cries of pain as their husbands and children are gone forever.
My dear friends, we are born into this life to live only 80 years. We think we are so significant, but in reality, we are tiny. Tiny to the extent that a single Covid virus, unseen, can cause us harm and death. We think the Earth is so vast for us and our children, but in the expanse of the universe, the Earth is just a drop of water. My dear friends, we are born into this life, to live in this world, it is a great blessing from the Creator. And from the moment we are born, the Creator has granted us the privilege of having a family, where everyone is loved, cared for, and shared with. So why are we causing war, sowing so much pain? Are we going against the Creator? Is the price to pay for war too high for each tiny life?
My dear friends, I have learned that living naturally, everything naturally follows. Let our hearts answer deeply: Do we want peace in this world? Are we happy to hear laughter in every home? Are we at peace seeing butterflies flying in the garden and flowers blooming in front of the yard? Do we unconsciously smile when we see our beloved children running around playing? I am far from Gaza, just like many women in the world, far from there, but I am sure that you are also living happily in your own homes. I am like you all; we cannot resist war, but in this month, the month of commemorating International Women's Day on March 8th, I have a burning desire in
my heart, sending it to the Creator: let love be like an invisible thread connecting all the beating hearts. Let the love bestowed upon us by the Creator overflow in every home worldwide and in the homes of the people of Israel and Palestine. I wish to see the loving eyes and smiles on the lips of all of you.
My dear friends, you women with boundless love in my heart, can you help me send a wish to the Creator to spread love in every heart of the people of Israel and Palestine? Let love fill the hearts of your wives, your mothers.
I love you more than I can say. I wish to once send warm hugs full of love to the women in Gaza. I believe the Creator's love will soon come to you all. I love you all very much.
With love, Nguyen Thi Huong Lan Country: Vietnam Contact me with infinite love: 0936890955. Email: hocvienhanhphucvietnam@gmail.com. My home is a peaceful place to welcome you: Room 1408, CTM Building, 299 Cau Giay, Dich Vong, Cau Giay, Hanoi, Vietnam